Hồi 25 (Phần 2): Trương Quân Hùng  
 
  TRƯƠNG QUÂN HÙNG - MINH LONG

- Giọng ca của ns Minh Long đặc biệt, hát điệu Xế Xảng thật là hay.
...
"Phu nhân! Chớ vội đa đoan
Vì nhớ mong – mà bà chẳng suy tường
Quân Vũ đã mạng thác, hai mưoi sáu năm qua"


- Lúc bắt đầu viết đoạn này thì Ti định là khi giải Nhan Vũ về là vương gia đăng đường xử liền, đánh cho tả tơi cái tội "lộng giả thành chân", rồi mới giải vô ngục, rồi mới tới cảnh Trương phu nhân vào nhìn con. Nhưng đi tới nữa thì không ổn vì không lẽ Nhan Vũ mới bị đòn te tưa mà sức nào cầm quân đi đánh Kim, sao giống Tam Đả Châu Ngọc Long quá, và làm vậy thì Trương vương gia quá nhỏ nhen với kẻ bị thất thế, nên Ti bỏ. Đi thẳng vào ngục cho cảm xúc nó đậm đà và bớt "hành hạ" Vũ Linh chút tí.

- Thâu tiếng ở đoạn "thề" rất là hay, để mai mốt Ti đưa lên.

Hùng: Được. Cha sẽ tin lời con … với 1 điều kiện. Con phải thề trước mặt cha 1 câu.
Vũ: Cha …
Hùng: Quỳ xuống!  (Vũ lưỡng lự quỳ xuống) Con phải thề rằng: dâng nạp Kim vương dù sống hay là chết!
Vũ: Không! Không! Con không thể …
Hùng: Được! Vậy thì con cứ yên tâm ở đây mà rước xác cha để trọn nghĩa ân với Kim hoàng!
Vũ: Cha …
(Vũ nhìn tất cả mọi người như cầu xin một giải quyết khác, nhưng ai cũng quay mặt đi) Trương Quân Vũ này xin thề: sẽ dâng nạp Kim vương dù sống hay là chết!

- Ngay chỗ quỳ thì anh Linh thêm tiếng "dạ" nhẹ. Lúc thâu tiếng thì anh qua luôn, nhưng rồi anh đọc thầm "Vũ lưỡng lự quỳ xuống", cái anh quơ tay cho xin thâu tiếng lại, rất lịch sự, "Hùng ơi, cho Cậu xin thâu lại cái đoạn \'Quỳ xuống!\', để Cậu \'dạ\' cho cái bộ diễn lưỡng lự. Anh Long (Minh Long) chờ em nha anh Long, khi nào em ra hiệu thì anh tiếp câu của anh \'Con phải thề rằng". Anh Tám ơi, cho em đoạn nhạc \'lưỡng lự\' đi anh Tám." Hùng và Vân là 2 kỹ thuật viên phòng thâu. Anh Vân lớn tuổi và kinh nghiệm. Hùng nhỏ hơn phụ với anh Vân. Lúc thâu đoạn thoại "Không! Con không thể!", anh diễn nét mặt hốt hoảng, bộ tay nắm cứng lại. Tới đoạn, "Trương Quân Vũ xin thề, sẽ dâng nạp Kim vương, dù sống hay là chết!" Khi nói đến chữ "chết", anh Linh mở to mắt lên diễn theo. À, công cán của tác giả nè. Mới đầu thì a Linh dùng giọng hơi khóc, nhẹ và kéo dài chữ "chết" đúng với mấy kiểu cải lương thường dùng. Ti hơi bị kỵ vụ kéo giọng, nên nín thở nói với a Linh, "Anh, cho em nét diễn lạnh và dứt khoát đi anh, tại vì Nhan Vũ hết cách rồi." A Linh đọc lại và gật đầu, ...thâu lại. Nét diễn này Ti học từ tuồng XPĐS, khi Trịnh Ngọc Đường phải thề với ông tể tướng, "nếu con không làm theo lời Cha dạy, sẽ xin được chết dưới tay Cha!", a Linh dùng giọng dứt khoát nhưng nhẹ và hiền vì lúc đó Trịnh Ngọc Đường suy nghĩ theo cái kiểu "hứa rồi sau đó mới tính", nên anh chàng thề tỉnh bơ. Ti thích nét dứt khoát ở đoạn thoại, nhưng đổi nét diễn là "lạnh như băng" vì Trương vương gia cũng đã dứt khoát, "Vậy thì con cứ yên tâm ở lại đây mà chờ rước xác Cha cho trọn nghĩa với Kim hoàng", nên Nhan Vũ chỉ biết điếng người mà thề độc thôi. Lúc thâu tiếng, khi a Linh la chữ "Chaaaa!", anh nắm 2 tay lại, hét vào micro, biến sắc!

- Như có lần Ti đã giải thích thái độ "dứt khoát" của Trương gia vì Nhan Vũ xin được cầm quân. Con thì con, nhưng giao mạng quân binh cho đứa con mà 26 năm qua nó sống và thấm nhuần trung hiếu nhà Kim thì vài phút ân thâm Cha ruột làm sao mà yên lòng cho được. Lỡ nó hận cha mẹ đã làm nó xất bất xang bang lạc loài lúc mới có 10 tháng tuổi, lỡ nó ham cái chức "Nhất điện" của nhà Kim mà làm phản thì còn gì là mạng quân binh nhà Tống, lỡ ra quân gặp Kim vương mà nó run rẩy tay chân thì quân Tống chỉ đành tan mạng. Thà là thằng con nó lấy mạng Cha ruột mà ông bằng lòng chứ không thể để quân binh vô can bị liên lụy. Nhan Vũ tiến thối lưỡng nan thì Vương gia cũng ngã ba đường. Ông không thể tự mình ứng chiến với Kim vương vì một mất một còn, Nhan Vũ làm sao chịu được. Giao quân cho Nhan Vũ thì sợ Nhan Vũ không đủ dứt khoát con đường lựa chọn. Ông bắt Nhan Vũ thề độc, mục đích sâu xa của ông là, "Kim vương chết sống đối với Cha không quan trọng, con phải là người trở về." Dĩ nhiên, ông sợ Nhan Vũ ra ngoài tự sát luôn đó chứ, nên ông đã dặn dò, "Đường thương mũi giáo, dẫu sống chết tựa lông hồng, nhưng... phải nhớ giữ thân cho Cha cho Mẹ. Sau chiến cuộc, Cha Mẹ muốn con thưa chuyện 26 năm qua." Ông đè nặng chữ hiếu lên vai Nhan Vũ vì ông thừa biết chữ trung đối với Nhan Vũ... không có chút tí gì dây mơ rễ má ở đây. Nhan Vũ sống ở đất Kim, đương nhiên chữ Trung cho Kim nó nặng hơn là chữ Trung cho nhà Tống, một mảnh đất mà Nhan Vũ chẳng nợ nần gì! Nhưng đụng tới "Hiếu" thì... "Con sẽ không phụ lòng cha tin tưởng"
 
 
  Xem tiếp...  
 
  Những tin tức mới nhất:  
 
Hồi 01: Vân Vũ Tao Ngộ
Hồi 02: Khúc Tiêu Thiều
Hồi 03: Trương Quân Thành
Hồi 04: Trương Phu Nhân
Hồi 05: Vân Vũ Tình Ca
Hồi 06: Tổng Kỳ
Hồi 07: Biệt Khúc Sông Dương
Hồi 08: Hoàn Nhan A Cốt Đả
Hồi 09: Vũ Khúc Hòan Cơ
Hồi 10: Hồi Diệp Cơ
Hồi 11: Hoàn Vương Phi
Hồi 12: Vũ Cơ Bái Lễ
Hồi 13: Hận Tình Diệp Cơ
Hồi 14: Nam Tiến Khai Phong
Hồi 15: Nhất Điện Triều Kim
Hồi 16: Diệp Cơ Loạn Trào
Hồi 17: Hận Tình Lâm Kỷ Vân
Hồi 18: Hùng Thư Đối Diện
Hồi 19: Đại Chiến Tây Môn Thành
Hồi 20: Khóc Diệp Cơ
Hồi 21: Trương Quân Vũ
Hồi 22: Hoàn Nhan Vũ
Hồi 23: Huynh Đệ Thâm Tình
Hồi 24: Trương Quân Hùng
Hồi 25 (Phần 1): Trương Phu Nhân
Hồi 25 (Phần 2): Trương Quân Hùng
Hồi 26: Đại Chiến Khai Phong Thành
Hồi 27 (Đoạn Kết): Ly Biệt - Vân Vũ Cơ