|
Hồi 1: VÂN VŨ TAO NGỘ
- Chủ ý: 100% thoại. Cả đoạn này Ti để thoại chứ hoàn toàn không có 1 lời ca. Tự nhiên Ti cảm thấy giữa 2 người mới gặp ngoài rừng mà hát qua hát lại … hơi bị kỳ. Một cô bị thương, gây lộn với người thanh niên xa lạ mà dùng lời ca thì Ti thấy không thoải mái. Một anh thầy thuốc mà đi phân trần giải thích dài dòng trời trăng mây nước thì không hay. - Khác biệt giữa phim và kịch bản: đáng lẽ đoạn cuối a Linh phải bồng Trinh Trinh nhưng vì đạo điễn chọn đoạn quay ở trong cỏ hơi cao, rễ cây chằn chịt và nhất là trên đoạn đường dốc nghiêng. Quần áo của chàng và nàng bị tà hơi nhiều nên a Linh không bồng Trinh Trinh đi nổi vì quá dễ té.
- Vui: Khi nhìn Trinh Trinh mặc bộ đồ xanh ngồi trong rừng xanh, cây xanh, cỏ xanh … a Linh chọc Trinh Trinh là “Thanh xà”. Mà đúng thiệt, nhìn vô hổng thấy Trinh đâu hết, chỉ toàn một màu xanh và ... xanh.
- Điểm trừ: a Linh và Trinh có thể diễn tửng hơn 1 tí thì đoạn này sẽ được vui nhộn và dễ thương hơn.
|
|