HỒI 4 : LƯU BÁO
(Trong đêm, tướng quốc đang đọc binh thư. Tiếng Thừa Tướng ban truyền. Lưu Pha, Thừa Tướng và quân cầm giáo tràn vào dinh)
T Tướng : Quân! Bao vây dinh tướng quốc, không cho ai ra vào! (Thừa Tướng cầm long phụng kiếm nghêng ngang đi vào. Tướng quốc vẫn bình thảng ngồi)
----------------------------------------------------- - Viết mấy đoạn "tự xử" và bị "ép tự xử" này Ti cảm thấy bị lép vế vì các tuồng như Mộc Quế Anh, Tiêu Anh Phụng, Trảm Trịnh Ân, Tiết Đinh San... hay các trường hợp tương tự theo cái kiểu "quân xử thần tử, thần bất tử bất trung", đã được khai thác nhiều rồi. Viết dài thì sợ nhàm, viết ngắn thì ngại sơ sài.
- Ti dùng bài Nam Xuân cho đoạn hát của ns Thanh Tòng. Một lần nữa, sg Thanh Tòng ra tài "hào hiệp". Chú đọc xong gật gật đầu và nói bên dàn nhạc cổ, "Thành ơi, cho anh chẻ điệu đi, lúc vô là mình dùng Nam Ai cho buồn, nói lên nỗi lòng của ông Triệu Bá này thương dân thương nước. Hết chữ \'tan rã nghĩa tình chúa tôi\', mình trở lại Nam Xuân, ông dứt khoát chọn cái chết. Chú chỉnh vậy được không bé Ti?" Quá hay, Ti dạ liền không quên kèm theo, "Dạ, chú thấy gì cần chỉnh thì chú chỉnh dùm con." Ti biết nhiều soạn giả kinh nghiệm hay chẻ điệu, đang là Khốc Hoàng Thiên thì nhập vào Duyên Kỳ Ngộ, hoặc Vân Thiên Tường đi với Xế Xảng, mà Ti còn run tay không dám đụng vào tại vì... run tay. Nhịp nhàng bên cổ nhạc khó quá, bên hồ quảng thì như tân nhạc, xàng qua xàng lại dễ hơn rất nhiều. --------------------------------------------------------
(Uống thuốc, gục chết trong tiếng cười khoái chí của Thừa Tướng. Thừa Tướng xé kim bài miễn chết, ra lịnh) T Tướng : Lưu Pha! (Dạ) Giết hết người nhà họ Triệu cho cha! Lưu Pha : Tuân lịnh! (Quân lính lôi người ra chém) |