HỒI 9: HÀN VƯƠNG (Hàn vương đang đứng suy nghĩ, trong tay đang cầm bức thư. Triệu Phi bước vào. Đoạn này nói lên lòng thương con và nhân nghĩa của Hàn vương)
- Chủ ý: nói về sự nhịn nhục và anh hùng của Triệu Phi đối với lòng nhân nghĩa, bao dung và ... chịu chơi của Hàn vương! Đàn bà mà oai phong, dữ vừa đủ, (dữ như chằn thì không chơi đâu) luôn là điểm nổi bật của nhân vật nữ. Ti thì thích sự tương đồng của 2 bên: mạnh đồng mạnh, anh hùng đụng anh hùng, để không ép vai của ai.
- Trang phục của Hàn Vương (Cẩm Thu) quá chừng lộng lẫy, uổng 1 tí là Cẩm Thu make-up không đẹp lắm, trong khi chị là một cô đào đẹp của cải lương. Ti thích bộ áo chú rể của a Linh, nhẹ nhàng, thanh lịch nhưng không kém nét oai phong.
- Điệu xử dụng: Phú Lục, Ly Hận và Cổ Bản. Ti thích cái ngắn gọn, ngắt câu, ngang giọng và nhấn câu của 2 điệu cổ, hợp cho tình huống này. Bà vua nói chuyện có khác, và thằng con rễ thưa lời cũng khác. Bà Vua cứng rắn thì con rễ cũng chẳng hiền!
- a Linh diễn cách nhìn, gương mặt ở đoạn này rất hay: hơi cộc và lạnh! Khi đến câu, "Lòng thương xót cho Hàn Cơ", ui chà đôi mắt Triệu lang chuyển qua buồn xa xăm liền, nhìn mà cắn gối! --------------------------------------------------------- (Hàn vương bước lên cầm đao múa vài đường oai phong, tự hào dõng dạc nói) Hàn vương : Hàn bang ta, nữ nhân đã biết bắn cung cõi ngựa lúc lên 5! Văn ôn võ luyện lúc lên 7! Riêng Hàn vương cũng từng lăn xả sa trường chiến trận gìn cương thổ! Giáo kề giáo! Gươm kề gươm! Mắt ta vẫn tinh anh! Quyền đao nào kém ai! Đã vào Hàn bang thì xem tài Hàn vương ta trảm tướng hạ kỳ! Mã tướng quân! Mã : Dạ! Triệu Phi : Bẩm Hàn vương! Hàn vương: Nếu đã bẩm Hàn vương thì chớ nên xem thường quân lịnh!
--------------------------------------------------- Đoạn này thấy bà má vợ của tui... ủa quên... của Triệu Lang oai hôn! Oai quá moạng! Dằn mặt thằng con rễ cái rẹt! A Linh diễn theo đoạn này thật tài tình. Khi Cẩm Thu bước lên cầm cây... gì vậy cà, a Linh lùi 1 bước với cái nhìn căng thẳng. Thích thích lúc Hàn vương làm dữ ép Triệu Phi vào quân lịnh, a Linh đang ngó ngang lập tức chuyển hướng theo chiều cây trượng và im vừa đúng cây đó dừng. Ừa, tui thích để ý mấy cái chi tiết nhẹ nhàng này lắm nè, tại cái gì mà người ta cố diễn thì mình hiểu vì ý của họ là vậy, còn cái gì mà lướt nhẹ qua mà mình hiểu được thì khoái.
(Cái cây trượng đó cũng là một đề tài tranh luận nhỏ giữa a Linh, hvinh vs. Văn Tiên. Ti viết là "cây thương". A Linh nói "bà vua làm gì dùng thương".
vt: Vậy chứ dùng gì, anh? Giáo? vl: Không được! vt: Ah... cái cây gì mà ông Quan Công cầm đó, được không anh? hvinh: Thì là cây thương chứ cây gì. vl: Bậy! Cây đó là phương, phương thiên họa kích. Bà vua mà múa cây đó thô lắm, không có đẹp. vt: Vậy anh quyết định đi, em hổng biết!
Tới khi vào ngày quay, ở đoạn này. A Linh cầm cái cây đó vừa chỉ vào cây vừa nói với Ti là, "anh dùng cây này nè." hvinh tiếp lời, "em kiếm muốn chết mới ra cái cây này. Sao bà đòi hỏi quá bà Tiên ơi.", "hà hà hà ..."
Hàn vương : Ta chúc con vẹn toàn hiếu trung! (Phi đi, Hàn vương đắc ý cười lớn) Yên vương có tướng tài mà không biết giữ, vô tình dâng tặng cho Hàn bang ta một Triệu Phi anh hùng. Để ta xem Yên bang còn giữ cương thổ được bao lâu!
Thấy Hàn vương độc đáo chưa! Dám tấn vào Hàn bang bắt chồng của con gái bà, bà chiếm luôn cả Yên bang cho biết!
- Không vui lắm với thiết kế ở những "đồ giả": lửa giả và bộ giáp giả! Mấy đồ này khi diễn sân khấu thì được, chứ vô video mà để đồ giả kiểu vậy nhìn... yếu và kỳ quá! Khi quay tuồng CTLS, đoạn cuối, thiết kế làm đuốc lữa và chảo lữa thiệt, nhìn mới sinh động.
- Đoạn này a Linh chỉ cho Cẩm Thu múa cây trượng nhưng mà Cẩm Thu múa không được. Vai này định mời cô Ngọc Đáng vì cô mà vô bộ mấy vai này là hết xẩy! Cẩm Thu chỉ xoay vòng cây trượng trước mặt vài vòng. A Linh thì xoay phải xoay trái rồi mới ra phía trước, xong khóat nhẹ sau lưng rồi mới vô lời thoại. Cách múa cây này của anh đẹp nhất ở chỗ anh bước đến cây, nhấc cây lên nhẹ rồi giọng nhẹ trên sân khấu lấy đà rồi chuyển thế tay xoay mấy vòng, chứ không phải cái kiểu cầm ngang cây rồi mới xoay.
Trong lúc quay thì đang diễn ngon lành thì Lê Lộc "cut", a Linh ngạc nhiên phang 1 câu, "Ủa, tui diễn đúng sao ngừng." Anh lém lỉnh đôi mắt và cười nhẹ kiểu khoái chí hay sao đó, "Đ/d bấm máy bậy rồi." Nét bộ tươi cười chọc ghẹo rất tiếu lâm, khác với lúc "Khóc Triệu Khương", anh khá cộc. hihih... Sau này, Ti có phỏng vấn 1 tí về 2 phong cách này của anh thì anh cho biết, -"Anh dễ tính lắm". -"Dạ...hihihi" -"Thiệt mà. Nhưng anh rất tập trung vào công việc, giỡn gì thì giỡn, nhưng khi vào việc rồi thì anh khó à. Anh đòi hỏi sự tập trung của bạn diễn, giỡn trong lúc diễn là không có chuyện này với anh. Trong lúc anh tập trung mà làm anh phân tâm thì tui ... nạt!" -"Thỉnh thoảng thấy anh quạu thì sợ thiệt, nhưng cũng có lúc anh tiếu lâm, nhìn dễ chịu thì thôi ... nhìn muốn hun á." -"hihih ...Quỷ! Nhiều lúc thấy mọi người có vẻ căng thẳng và mệt thì anh giỡn tí cho vui, cho nhẹ bớt, làm việc cả ngày mà căng đầu óc quá làm sao làm việc nổi." |