|
|
|
HỒI 12: VŨ KHÚC HÀN BANG |
05.10.2008, 3:12 PM |
HỒI 12: VŨ KHÚC HÀN BANG ( Trống trận chiến thắng, Triệu Phi trong áo tướng chưa thay về. Hàn Cơ đón chồng từ cửa vào, dìu nhau vào sau dinh thự. Hàn Cơ dâng rượu mừng chồng thắng trận. Ngoại cảnh là cảnh hồ nước với cây cối đẹp khang trang, trời tối, cho quạt thổi cho quang cảnh như có gió đêm. )
- Chủ ý: ... lắc mông cổ!
- Thâu tiếng. Ở bài nhạc quảng thì đoạn lên giọng, "lừng danh tướng quân", lúc đầu a Linh nhã chử "tướng" hơi nhẹ và đi từ từ và rãi đều âm "sắc" trong chữ "tương", Ti thích kiểu trãi giọng này. Nhưng anh Linh lại không chịu, nói thâu lại và anh đưa chữ "tướng" chắc và 1 giọng không trãi. Ti nói là anh hát kiểu đầu nghe hay. Anh lắc đầu trả lời nói "kiểu đó vai công tử, này vai tướng thắng trận." ookie... Tới vài "Vũ Khúc Hàn Bang",
Hàn Cơ : Hey ... Hey ... Hey hey hey hey hey hey hey T Phi : Ha ...Ha...Há ha hà hà ha há ha ... (nhac, vũ ...)
Ti viết "hey" vì Ti không muốn người hát bị gò bó trong cách phát âm chữ "hê", pha chút vần "y" cho giọng ca liêu trai hơn. A Linh nhìn chữ "hey" chọc, "Em viết cái kiểu gì vậy!", "Dạ... kiểu ... em" A Linh bỏ đoạn này mà nói Quế Trân hát hết. Chỗ Quế Trân lên cao và nhẹ giọng "he\'y" là do anh Minh Tâm đưa ý. Quế Trân có vẻ thích bài này, cô nàng ca mà lắc lư cái đầu nhìn dễ thương lắm.
- Bài Sương Chiều Tú Anh ...tsktsktsk ... hai người hát đồng tông đồng âm nghe hay quá, kèm theo bộ tay nhẹ thêm đẹp nét diễn. Câu "Như cánh đại bàng vượt hải xuyên sơn" thì ở ngoài toàn cảnh nhìn đẹp hơn khi vào máy. Ở toàn cảnh, anh Linh đứng nghiêng vào người Trân, đưa thẳng tay ra để diễn tả "cảnh đại bàng", bộ diễn bộ đứng của 2 người đẹp và ý nghĩa. Nhìn a Linh như che chở toàn thân của Trân. Nhưng khi vào video thì máy lấy cận nên chỉ thấy phân nữa bộ dạng nên không cảm được nét diễn theo lời ca.
- Lúc quay thì bài "Vũ Khúc Hàn Bang" này coi bộ hơi cực vì a Linh tập cho Trân khá nhiều lần. Anh muốn Trân vũ nhanh hơn nhưng có lẽ vì Trân mang giày hơi cao mà lại múa trên đám cỏ nữa, lạng quạng là ... té, nên Trân hơi bị chậm trong vũ điệu. Máy bấm quay cũng quay đi quay lại khá nhiều vì đ/d không hài lòng với gốc quay và độ sáng. Thêm nữa là trong khi múa thì Trân quên canh máy, nhiều chỗ che mất a Linh.
- Đoạn này quay khá mệt cho 2 người ns. Vậy mà khi quay xong, đ/d nói a Linh và Quế Trân đến coi coi được không. Ti là người chạy tới đầu tiên để ... dành chỗ tốt. Coi cũng hay cũng đẹp chứ đâu có gì, nhưng đ/d Lê Lộc coi rồi lắc đầu và lắc đầu. Anh vừa coi vừa nói, "không đẹp, chắc phải quay lại hết." Ti nghe mà giựt mình thầm nghĩ, "Quay lại hết!!!" Anh quay qua nói Quế Trân ra lại cảnh đứng để anh canh máy. Trân ra ngoài đứng, Lê Lộc nói "múa đi bé Châu", Trân múa. Lê Lộc nhìn và nói dứt khoát, "quay lại!" Vừa nói xong, anh nhảy ra khỏi xe, thế là dàn đèn, dàn máy được rã ra và ráp lại ở một gốc khác. Ti đứng nhìn không mà còn oải. Trong lúc đó thì a Linh tranh thủ dạy lại đường múa cho Quế Trân.
Sau này nói chuyện thì a Linh nói là bữa đó anh đừ lắm rồi mà ráng dạy điệu vũ cho Trân để "trả hận" cái vụ "Vũ Khúc Hoàn Cơ" trong Lưỡng Quốc Thâm Tình
- Đoạn kết thì nhạc làm ít quá, chưa đủ thời gian cảm được cái nồng nàng của chàng và nàng đã... cắt cái bụp Ti có gọi về bên kỹ thuật hỏi họ có cách nối nhạc để dài hơn, lúc đầu là "chuyện nhỏ" nhưng khi nhận lại bản chỉnh thì không có gì thay đổi ở đoạn này
- Cảnh này bắt đầu quay khoảng 6 giờ chiều, 9 giờ mới xong thì phải. Quay xong, tất cả đứng yên chờ đ/d Lê Lộc quyết định. Phải nói là đứng im luôn đó, chắc ai cũng đừ quá rồi. Im lặng trong tiếng máy điện chạy è è, tiếng quạt phạch phạch... "Rồi, xong! Cám ơn tất cả!" Vừa nghe chữ "Xong" là mạnh ai nấy dzọt! A Linh dzọt lẹ nhất Đoàn phim còn ở lại dọn dẹp và ăn thêm buổi tối, bữa đó hình như là "bánh mì cà ri gà" thì phải vì chị bếp có mời Ti ăn, nhưng Ti cũng rã rời quá mạng rồi, mặc dù mấy đêm trước theo sát đoàn phim từ sáng đến 1 giờ khuya không sao. Ti đi cám ơn vài "đại gia" của đoàn phim và dzọt! Về tới khách sạn mới biết rằng mình đoái bụng, mà làm biếng đi kiếm chỗ ăn khuya, nên thấy gốc kia có xe bánh mì, nhào vô mua, "cô muốn 3 ngàn hay 5 ngàn". "Cho con 10 ngàn luôn đi, đồ chua nhiều nha.", "Rồi rồi, 10 ngàn thì chả nhiều pa té nhiều nha.", "Dạ sao cũng được, cho con đồ chua nhiều." Bà chủ bánh mình quay qua nhìn Ti, bộ mặt tui dính lọ nghẹ sau mà nhìn trời, tui khoái ăn đồ chua thì tui mua thêm đồ chua, chứ đâu có xin, sòng phẳng vậy thôi chứ. Kế bên là 1 xe bán đậu nành, 2 ngàn 1 bịt, quất luôn! Ai nói về VN ăn quán này quán kia, Ti không có. Từ sáng đến tối là bụi đời, đoàn phim nấu gì ăn đó. Về lại Mỹ, người ta hỏi "có đi tới làng nước", "có đi tới khu du lịch", "có đi nhậu", "không", "không", "không" ... bài không tên số 40!!! Cái này gọi là "phần số ơi phần số"!
- Trên đường về, đường kẹt xe mà Ti ngạc nhiên, nhìn dòng xe nhích từng tí mà Ti hỏi người tài xế có chuyện gì. Anh trả lời, "Giờ này là tụi nó cho xe vận tải ra nên kẹt lắm. Chắc về tới khách sạn cũng 12-1 giờ đêm đó." Đường không kẹt thì chỉ 1/2 tiếng tới, kẹt xe... 3 tiếng! Đang chạy xe thì ông tài xế chỉ xe van của a Linh đang nhích phía trước nói, "Xe Vũ Linh kìa. Đi trước mình mà giờ còn kẹt ở đây." Thế là Ti lấy điện thoại gọi, 1 là hỏi thăm sức phẻ, 2 là nói lời tạm biệt vì ngày sau Ti phải lên đường về lại Mỹ.
- "Vinh hả? Cậu thức hay ngũ?" - "Còn thức." - "A lô" - "Anh! Khỏe hôn!" - "Muốn chết đây nè!" - "hihihi... anh, ngày mai em về, không có lại thăm anh được, nên em gọi để chào anh và cám ơn anh rất rất nhiều." - "Không có chi, em. Mai về hả, gấp quá há. Anh chúc em thượng lộ bình an. Về bển mạnh giỏi. Rãnh thì nhớ gọi về cho anh." - "Dạ, bye anh."
Ngồi trên xe có bé Loan nhà mình. Ti hỏi tâm tình cô em về anh Vũ Linh vài câu, những câu trả lời rất dễ thương và chân tình, "em thích a Linh vì anh sống có tình nghĩa"
Sáng lên đường ra phi trường với gánh hành trang nhiều kỷ niệm đẹp |
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|