Võ Hoàng Phương (Đạo Diễn)

Võ Hoàng Phương. Nói về bài bản và tổng quát của cảnh diễn thì a Phương nắm trong lòng bàn tay nên từ nhịp ca, nhạc nền của cổ và tân anh Phương đã có trong đầu để áp dụng cho cảnh quay. Và trong phòng thu thì Vũ Linh không réo anh Tám thì réo Phương. Bài bản trắc nhịp thì a Linh hỏi liền "Phương đâu rồi?" Khi Phương không có trong phòng thu thì anh Linh gát cái head phone lên kệ và mở cửa phòng thu gọi ra ngoài, "Phương! Phương à!" Thì từ dưới lầu nghe tiếng a Phương, "Dạ." thì vài giây là đạo diễn có mặt trong phòng thu. Lạ há, sếp Linh không có tin tưởng nàng Tiên hay sao á. Tui ngồi chình ìn vậy mà sếp không hỏi bài bản, chỉ hỏi đạo diễn thôi. Riết rồi thói quen luôn, a Linh quay qua hỏi Tiên, Tiên réo, "Anh Phuưooooơng..."

A Phương khi thì ngồi bên ngoài phòng bàn chuyện cảnh quay thì vẫn để tai nghe phòng thu và nhiều lúc hay lắm. Vũ Linh chưa kịp lên tiếng hỏi thì đạo diễn đã mở cửa ló đầu vô nói chỗ này như thế này, thầy hát như thế này ... Vũ Linh gật đầu à ... hiểu ... rồi thu, thì đạo diễn đóng cửa nói chuyện tiếp bên ngoài. Có khi thì anh ngồi trong phòng thu đạo diễn tại trận. Có khi ngồi bên cạnh Minh để nghe nhạc và giọng ca. Và cứ vậy mà Vũ Linh hỏi trong hỏi ngoài. Và đúng như a Phương từng nói là "Vũ Linh mà ho thôi là tui biết ổng muốn gì." Có a Phương thì Vũ Linh cứ giao hết linh hồn, thu tới đâu là hỏi a Phương miết. "Chỗ nào nữa Phương?", "Trang 117.", "À ... một trăm mười bảy... rồi quất!" Quất xong, "Đâu nữa Phương?", "Trang 58." Ai đó hỏi vọng cổ hát chưa thì a Phương trả lời luôn... giờ này chưa bung hơi nổi. Vũ Linh và Hoàng Phương đúng là tri kỷ tri âm ở nghệ thuật cải lương mà trong đó Vũ Linh thì hoàn toàn tin tưởng ở khả năng, hiểu biết và kinh nghiệm của Hoàng Phương mà không hề có một câu thắc mắc hay nghi vấn, "có Phương anh yên tâm hơn." Hoàng Phương thì hỗ trợ cho Vũ Linh hết sức hết lòng. Trong phòng thu thì anh uyển chuyển giữa các bài bản để giữ hơi cho Vũ Linh, biết lúc nào đẩy bài khó cho a Linh. Ngoài phim trường thì anh biết lúc nào ép Vũ Linh tới cùng và lúc nào thả Vũ Linh cho thở. Vũ Linh, tuy ở vai thầy, "sao" nhưng rất tôn trọng việc đạo diễn của a Phương. Mỗi lần bị đạo diễn hành quay đi quay lại, sếp Linh nhíu mày, nghiến răng nhẹ nhìn về phía dạo diễn ngồi mà lầm bầm mấy câu rủa nhưng rồi vẫn làm theo. Rồi cũng có khi a Linh quay qua nói, "Phương ơi, cho thầy xin lại cảnh này.", "Dạ. Dạ."