Ngày 6 tháng 12, 2013 (tt)

Hành Trình Theo Đoàn Phim 08 (tt).

Bữa đó a Linh thu tiếng trực tiếp với Hữu Quốc và Thy Trang mà Thy Trang và Hữu Quốc là chính và Vũ Linh chỉ là nhịp cầu ... giao lưu :ym21: Thy Trang ngày hôm đó bình tĩnh hơn, thoại dữ dằn và vào nhân vật lắm, quăng bắt với Hữu Quốc một cách dễ dàng. Đoạn song tấu của Vũ Linh và Hữu Quốc với bài Dị Phạng phải do đạo diễn Võ Hoàng Phương trợ lực. A Phương từ trong phòng kỹ thuật đủng đỉnh bước ra sau khi "thầy" réo, "Phương! Bài này hát làm sao?" :ym71: Không chỉ bài này mà thỉnh thoảng a Linh phải réo tìm a Phương, "Phương đâu rồi?" Hữu Quốc cũng tới luôn, "Vậy anh hát luôn phần em cho em lấy nhịp đi anh Phương" Đạo diễn, một tay cầm kịch bản, một tay chống nạnh, nói mở nhạc rồi đạo diễn quất một cái rẹt! Nhịp nào vô nhịp đó không sai một khung :ym77: :ym77: :ym77: A Linh và Hữu Quốc đứng hai bên chăm chú vừa đọc kịch bản vừa lắng nghe.

Nói về tôn trọng và nể phục tài năng ở Vũ Linh thì Ti nghĩ số người được anh nể có lẽ đếm trên đôi bàn tay và trong đó chắc chắn phải có anh Phương nhà này. Nói về a Phương thì chỉ thấy Vũ Linh khen và phục và thương và bảo vệ như gia đình, chưa lần nào nghe a Linh phàn nàn gì về Phương. Còn ở suy nghĩ của Tiên thì a Phương thuộc dạng người độc lập, không thích a dua nói cho vừa lòng và vì ổng thẳng tính quá nên chỉ có người trực tính mới chịu nổi ông này. Còn loại người thích chìu ý, nịnh nọt thì cha Phương này bị loại ngay từ vòng sơ tuyển :ym21: Trong phòng thu, a Phương cũng không nhường nhịn tác giả đâu nha, nói lạng quạng là ổng bụp liền. Mấy bài Xuân Tình thì hay nhưng câu cú đối với Tiên thì khá phức tạp. Tới đoạn nào đó mà thấy lời không rập vào khung nhạc, Tiên mới ủa lên một tiếng nói "đàn thiếu của em rồi?", a Phương nói tỉnh bơ, "Đâu có em! Tại em viết dư lời chứ không phải tại đàn thiếu." Nàng Tiên chu miệng cười quê xệ, tự đỡ lời, "Uả, vậy hả? Vậy em sai hả", "Anh không có nói em sai, tại em nói đàn thiếu nên anh nói em viết dư." Thầy Linh phải đứng ra giải hoà hay đúng hơn là cứu nguy cho cô tác giả non tay trước ông đạo diễn kinh nghiệm bài bản. "Thôi được rồi, anh hát được, không sao hết." Còn ra ngoài phim trường, khi Ti giả dạng bộ tịch khóc lóc ỉ ôi giận dỗi thì đạo diễn lạnh lùng để cho tui câu này, "Anh chưa bao giờ nói với em là em cứ về đi, anh sẽ làm hết tất cả vì em nha. Anh nói anh sẽ cố gắng làm cho em." Bộ dạng khóc lóc nhu mì của nàng Tiên được thay vào bà chằn lửa, Ti cong môi, mắt long lên đưa tay làm dấu bóp cổ a Phương cho ổng nghẹt thở chơi!!!

Đang cầm máy quay thì có dấu báo hiệu là hết ... mắt nhắm mắt mở, Ti nghĩ là hết battery thì ngạc nhiên là cả đêm qua mình charged rồi mà sao lại hết. Thế là Ti phải ngưng quay cấm điện charging. Charge một hồi cầm lên ... ủa sao vẫn là dấu báo hết. Nhìn kỹ thì chết, hết bộ nhớ!!! Ti lại ngạc nhiên nghĩ mình có copy qua laptop rồi xoá để máy trống rồi mà. Thế là ngồi lựa clip nào cần phải xoá ... nhấn nhấn nhấn một hồi nhè ngay "Xoá tất cả" mà nhấn. Nhìn cái hàng phần trăm nó chạy mà lòng nó đau thì thôi, muốn hét muốn la làng mà chỉ hét trong lòng thôi. Ngồi chết trân một vài giây thì Hữu Quốc lên tiếng mà không nói với khổ chủ đâu, nhè Vũ Linh mà ảnh phân trần, "Anh Năm, anh để ý đi nha. Lúc anh Năm đứng thu tiếng thì bà Tiên bả cầm máy quay từ đầu tới cuối. Nãy giờ em với Thy Trang hát muốn khô cổ mà bả hổng có quay. Thiên vị Vũ Linh quá đáng!" A Linh chỉ biết cười ha hả :ym21: :ym21: :ym21: Vừa xoá xong hết mấy cái clips thì tới phiên Vũ Linh trở lại vào cuộc với Thy Trang và Hữu Quốc thì Tiên cầm máy quay đứng dậy. Hữu Quốc chỉ tay la làng liền, "Đó. Tui nói không sai mà. Thấy hôn. Thấy anh Năm có mặt là tác giả lên máy liền." hahaha...