Strict Standards: Non-static method Dispatcher::getContent() should not be called statically in /home/fmlvktqi0123/public_html/ngututu/index.php on line 13
Ngu Tu Tu Phat So

Deprecated: mysql_connect(): The mysql extension is deprecated and will be removed in the future: use mysqli or PDO instead in /home/fmlvktqi0123/public_html/ngututu/include/cls_connect.php on line 44

Deprecated: mysql_connect(): The mysql extension is deprecated and will be removed in the future: use mysqli or PDO instead in /home/fmlvktqi0123/public_html/ngututu/include/cls_connect.php on line 44

Deprecated: mysql_connect(): The mysql extension is deprecated and will be removed in the future: use mysqli or PDO instead in /home/fmlvktqi0123/public_html/ngututu/include/cls_connect.php on line 44
  • Hành Trình Theo Đoàn Phim 54 - Cải lương vs Hồ quảng
  • Ngày 7 tháng 12, 2011
  •  
  • Nói về cải lương thì té ra là hát hồ quảng khó hơn bài bản cải lương, dù là Vũ Linh. A Linh thường nói những nghệ sĩ rành bài bản hồ quảng là ns Thanh Thế, Ngọc Đáng, Bửu Truyện. Đụng bài khó gì là anh nói "bài này phải chị Đáng hay chị Thanh Thế hát mới nổi." Trong đêm thu tiếng này, sếp Linh cứ than khổ, "em thảy cho anh 80 trang cải lương là anh em mình xong lâu rồi. Toàn nhạc không mới chết anh." Ti im lặng. Giờ nói Ti trở ngược thời gian viết lại Ti cũng viết y chang như vậy chứ đâu có phang 80 trang cải lương không mà dạ với kể lể chi.

    Bài kế tiếp vẫn song tấu với Chinh Nhân. Vũ Linh có nhiều bài ruột như mấy bài Xa Phu, Từ Hải, Xầy Hui, Tầm Tơ Vương, Chiêu Quân ... song song đó cũng bị rớt vài bài mà anh chưa từng hát qua hoặc chỉ hát 1 lần. Đó là bài Trịnh Ấn của nhạc sĩ Đức Phú. Trong Triệu Phi, Ti đã thử anh một lần. Lần này chơi lại mà xui là gặp ngay lúc Vũ Linh hết hơi. Ti ngồi mà lo cho bài này. Bài này vừa nhanh vừa phải có giọng mạnh thì hát mới hay. Thêm nữa là theo "lệ" thì những đoạn ngân và lên cao là ... Vũ Linh! Ti ngồi khẽ lắc đầu tự than khổ cho chính tác giả và nghệ sĩ Vũ Linh. Ngày thường gặp bài này thì a Linh đã than khổ rồi. Đêm đó thì càng ... khủng khoảng hơn. A Linh gần như không còn sức cho mấy bài nhạc quảng. Anh nói cho nghe nhạc và anh thả người rớt nhẹ trên ghế, vừa nhắm mắt vừa nghe nhạc. Mà nhạc thì đâu phải kiểu đồ rê mi rõ ràng mà chỉ là nhạc đệm rồi trống ầm ầm, rồi lại im và nhạc nhẹ nhẹ rồi vô nhạc mạnh ... Bài này lại là bài nhạc diễn trong ca nên nhịp nhàng nó khá phức tạp. Đối với bài bản cổ nhạc thì dù nhịp khó nhưng khi đã quen rồi thì nó thành dễ với nghệ sĩ giỏi vì họ chỉ cần theo nhịp và thả chữ là vào câu vì cung đàn tông nhạc xưa nay vẫn vậy. Nhạc, hồ quảng nhịp nhàng dễ theo hơn cổ nhạc nhưng cứ mỗi bài là mỗi kiểu.

    A Linh nhắm mắt nghe mà Ti căng thẳng. Nếu có anh Minh Tâm ở lại phòng thu thì còn đỡ vì anh sẽ giữ nhịp và trấn tĩnh Vũ Linh. Còn trong phòng thu toàn ... con nít không thì ai vô mà cứu mạng. A Linh bật miệng hỏi Ti, "bài này hát sao em?" Ti xanh mặt. Dĩ nhiên là tác giả viết thì phải biết bài bản nhưng mà nghệ sĩ Vũ Linh mà hỏi bài nhạc quảng với tay non Văn Tiên thì ... trời!!! Ti trả lời kiểu cầu may, "Trinh Ấn đó anh.", "Trịnh Ấn hát sao?" Ti nhìn qua Chinh Nhân và Bình Tinh, 2 nghệ sĩ dòng hồ quảng thứ thiệt cầu cứu. Cả hai người cũng nhìn nhau ... thua. Ti đành hát đại theo nhạc. A Linh nghe rồi gật đầu, đứng dậy, "Thu". Chinh Nhân nói với Ti, "Tới phần em thì chị nhắc nha." Ti gật đầu, tới nước này rồi, tới đâu cũng tới. Thế là Ti đứng lên, cầm cuốn kịch bản, đứng sau a Linh và Chinh Nhân để có gì ... nhắc tuồng.

    Nhạc vô, VT hát ... "Huynh sao đành tâm, nhìn em ôi nghe đau xót" Ti thì không có hơi cũng không có giọng, nhè hát cho Vũ Linh nghe nữa thì càng mất tinh thần. A Linh nghe gật đầu, anh vô giọng, nói thiệt Ti muốn té cái ầm. Quá mạnh! Quá vang! Quá hay! Cảm giác nó nghe lạ vì phòng thu chỉ có vài người, không gian phải nói rất im lặng với tiếng nhạc và tiếng ca. Mỗi khi nhạc dứt, thì phòng thu hoàn toàn yên tĩnh. Khi a Linh cất tiếng ca thử giọng thì nó phá tan cái yên lặng trong phòng thu mà tiếng ngân vang lại quá vang nên có phần ... xé lồng ngực, xin lỗi, hết chữ diễn tả. Dĩ nhiên khi lên giọng vào âm của dấu "sắc" thì anh có phần ăn gian ... vuốt giọng gió nhẹ ... mà Ti nghe thì thấy thật hay và thật có hồn của câu ca. Đúng thiệt là "đau xót". Mà cũng phải công nhận một điều không chối cãi được là giọng hát là trời cho. A Linh mất sức, mất hơi như vậy, nói bình thường nghe quá khàn mà khi lên giọng vào bài hát thì ngân vang mạnh mẽ. Rồi tới Chinh Nhân. A Linh đúng là thói quen. Đã hết hơi rồi mà còn để ý luôn phần của bạn diễn. Ti bắt giọng như thế nào thì anh hát lại cho Chinh Nhân nghe để Chinh Nhân theo giọng của anh thay vì giọng trật rìu của Ti.

    Nhưng đó chỉ là phần đầu. Phần cuối bài phải lên giọng mạnh. Ti run vì tui mà lên giọng thì lên không nổi mà hạ thấp giọng để a Linh bắt theo thì ... uổng! Phần đó lên cao mới hay, xuống thấp thì mất đi hồn nhạc. Thôi thì một liều, hai cũng liều há, tới luôn ... vì nghệ thuật :ym17: Ti đưa giọng, hihihih... khỏi diễn tả, a Linh mĩm cười nhẹ. Má ơi, hú hồn. Một nụ cười trấn an mà em rất cần có trong giây phút "kinh khủng" này. Anh bắt giọng, lên cao, Ti mừng hú vía gật đầu lia lịa, nói liền "Hay quá anh."

    Vừa dứt bài lại chuyển qua Hổ Oai! Đồng nghĩa với ... lên cao giọng. Bình Tinh nãy giờ đứng lo lắng, liền nói "nghỉ lấy hơi đi Ba." A Linh nói thôi đi luôn cho xong cảnh. A Linh lấy cái ly đưa cho Ti, "em chạy xuống lầu lấy cho anh chút nước trà nóng." Ti hỏi liền là sao anh không uống nước la hán quả cho khỏe hơn. Anh trả lời, "nước trà đi em. Nước đó ngọt, uống ít thôi." Ti liền cầm cái ly chạy nhanh xuống lầu. Chạy xuống lầu, hỏng thấy ai hết. Nhìn chung quanh, nước nóng đâu mà có, trà đâu có lấy. May quá là cô Hùng đi ra hỏi cần gì vậy Tiên. Tiên nói, "cho em chút trà nóng cho a Linh." Cô lấy bình thủy đổ nước nóng và bỏ nước trà pha nhẹ vào. Ti cám ơn rồi cầm ly phóng ngược lại lên lầu. Đưa ly nước cho a Linh. Anh lấy một hớp nhẹ rồi đưa tay chấm miếng muối bỏ vào miệng. Ti ngạc nhiên hỏi sao anh làm vậy. Anh nói cổ đắng, có chút muối cho thấm giọng.

  •